Đăng Bởi : ADMin (Sáng Lập)

Đăng Lúc : 20 tháng 7 2025
PHỤC VỤ TRONG CẦU NGUYỆN
Chúa Nhật XVI Thường niên C
(Lc 10, 38 – 42)

1. BÀI TIN MỪNG: Lc 10, 38 – 42
(38) Trong khi Thầy trò đi đường, Ðức Giêsu vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mácta đón Người vào nhà. (39) Cô có người em gái tên là Maria. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. (40) Còn cô Mácta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: "Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!" (41) Chúa đáp: "Mácta! Mácta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! (42) Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi".
2. SUY NIỆM: PHỤC VỤ TRONG CẦU NGUYỆN
Có thể nói được rằng cuộc sống của chúng ta xoay quanh hai trục HOẠT ĐỘNG và CẦU NGUYỆN. Nhưng làm thế nào để cho hai trục ấy được cân bằng, hài hòa, nhịp nhàng trong đời sống của chúng ta? Nhìn vào thực tế chúng ta dễ nhận ra rằng chúng ta thường hướng chiều về hoạt động nhiều hơn và để cho nó lấn át việc cầu nguyện.
Câu chuyện Tin Mừng hôm nay là một ví dụ minh họa để cho chúng ta thấy rõ điều ấy. Thánh Luca kể lại rằng khi Đức Giê-su đến thăm gia đình Bê-ta-ni-a, hai chị em Mác-ta và Maria đã tiếp đón Chúa với hai tâm tình khác nhau.
Chị Mác-ta tất bật, chạy ngược chạy xuôi, đon đả, lo lắng để chuẩn bị bữa ăn thịnh soạn tiếp đãi, phục vụ Chúa. Còn cô em Maria thì cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. Cả hai việc này đều cần thiết. Tuy nhiên chúng ta không nên làm việc này mà bỏ việc kia. Công việc phục vụ của chị Mác-ta sẽ có ý nghĩa và giá trị hơn nhiều nếu chị không kêu trách nhưng nhanh nhẹn và gọn nhẹ hơn để cũng có chút thời gian ngồi bên chân Chúa mà lắng nghe Lời Người. Nếu chị cảm nghiệm được phục vụ là cho không, phục vụ là quên mình, phục vụ không đòi đền đáp, phục vụ ân nghĩa không chờ, phục vụ vì Chúa Ki-tô. Chị sẽ phục vụ trong khiêm tốn và hân hoan, dấn thân, quên mình hoàn toàn vì lợi ích của người khác.
Thật vậy, nếu phục vụ mà không quên mình sẽ đi đến khoe khoang tự mãn, kể công, đòi hỏi phải được đền đáp.
Hẳn chúng ta còn nhớ thái độ khoe mình của ông biệt phái khi lên đền thờ cầu nguyện. Chính vì thế, ông không được Thiên Chúa chấp nhận vì ông phục vụ mà không biết quên mình. Phục vụ mà không quên mình sẽ đi đến ganh ghét, dòm ngó, lườm nguýt, loại trừ người khác.
Về điểm này chúng ta thấy rõ khi Chị Martha tỏ thái độ với Đức Giê-su khi không thấy em Maria phụ giúp mình. Thưa Thầy, Thầy để con phục vụ một mình mà Thầy không quan tâm sao. Xin Thầy bảo Maria giúp con một tay.
Phục vụ mà không quên mình sẽ đưa đến loại trừ lẫn nhau. Điều Chúa muốn là phục vụ quên mình. Phục vụ quên mình là phục vụ kín đáo: “đừng cho tay trái biết việc tay phải làm” (Mt 6,3). Phục vụ quên mình là để làm vui lòng Chúa chứ không so sánh hơn thua với anh em. Vì thế phục vụ quên mình sẽ rất khiêm tốn. “Sau khi đã làm tất cả thì hãy nói: Tôi chỉ là đầy tớ vô dụng, tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi” (Lc 17,10).
Thứ đến, phục vụ phải phát xuất từ tấm lòng yêu mến dành cho Chúa và cho mọi người. Nếu không có đức bác ái thì mọi việc phục vụ dù có lớn lao cũng trở thành vô ích như lời thánh Phao-lô nói: “Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, nếu tôi không có đức bác ái, cũng chẳng ích gì cho tôi” (1 Cr 13,3).
Bên cạnh đó, để cho việc chúng ta phục vụ mang lại kết quả tốt đẹp phải đúng lúc, đúng nơi, đúng cách, đúng nhu cầu. Nhưng trên hết mọi sự để phục vụ cho đẹp lòng Chúa người phục vụ phải biết dành thời giờ ở bên Chúa trong thinh lặng cầu nguyện để lắng nghe Lời Chúa dạy bảo như cô Maria.
Cầu nguyện là nghỉ ngơi bên Chúa. Cầu nguyện tạo cho ta một khoảng không gian và thời gian, nhờ đó đời sống tâm linh phát triển. Chính nhờ những giây phút cầu nguyện bên Chúa mà sinh lực ta được phục hồi. Và ta có thể phục vụ tốt hơn.
Lời Chúa nhắc nhở chị Mác-ta cũng là nói với mỗi người chúng ta hôm nay: “Con đừng quá băn khoăn lo lắng cho cuộc sống. Hãy biết đến bên Chúa mà nghỉ ngơi. Chúa sẽ bổ sức cho chúng ta. Hãy chọn lấy phần tốt nhất như Maria. Đó là một kho tàng bền vững mãi mãi, không ai lấy đi được”.
Ước gì chúng ta biết khôn ngoan sắp xếp thời gian, công việc trong một ngày sống của mình sao cho có thời gian nghỉ ngơi cả hồn lẫn xác bằng cách dành thời gian cho việc cầu nguyện, lắng nghe Chúa dạy bảo. Để nhờ Chúa hướng dẫn, việc phục vụ của chúng ta sẽ theo đúng ý Chúa muốn và để đời sống tâm linh ta được phát triển toàn diện cách quân bình giữa chiêm niệm và hoạt động, giữa cầu nguyện và phục vụ. Amen.
Nt. Maria Kim Liên, OP





